Ngô du nhập vào Nhật Bản

Thực tế là ngô hoặc ngô có một cái tên Nhật Bản – tōmorokoshi – chỉ ra rằng nó du nhập vào đất nước này nhiều thế kỷ trước, trước khi nó được mang tên của một loại thực phẩm phỏng theo cách đánh vần trong ngữ âm gốc (như với cà chua – potato hoặc măng tây – asparagu chẳng hạn).

Ngô lần đầu tiên được giới thiệu đến Nhật Bản bởi người Bồ Đào Nha trong năm 1579, tại Nagasaki hoặc Shikoku, và ban đầu được gọi là Nanban-morokoshi. “Nanban” là một thuật ngữ đến từ Trung Quốc có nghĩa là “man rợ phía Nam,” và được sử dụng để chỉ bất kỳ sự vật đến từ nước ngoài nào. Tên gọi sau này thay đổi một chút như bây giờ; phần đọc là “to—“ (theo phiên âm đọc kara) đề cập đến triều đại nhà Đường của Trung Quốc, và vẫn được sử dụng cho thực phẩm và các mặt hàng khác có thể có nguồn gốc từ Trung Quốc hoặc chỉ đơn giản là ở nước ngoài, chẳng hạn như tōgarashi (ớt). Các “morokoshi” một phần của tên có nghĩa là lúa miến, bởi giống hạt mới này đã nhầm lẫn được cho là một phiên bản lớn hơn của hạt lúa miến.

 

Ngô nướng ở Nhật Bản
Ngô nướng ở Nhật Bản

 

Các loại ngô người Bồ Đào Nha mang theo từ Nam Mỹ là bắp đá lửa, trồng ra loại ngô có hạt nhân cứng được dùng làm thực phẩm hoặc làm thức ăn cho động vật. Có ít ghi chép cho thấy ngô được sử dụng làm thức ăn cho con người (ví dụ nó đã được sử dụng để làm bánh mochi giống như ở Nagasaki), nhưng việc sử dụng chính của nó ở nước ngoài là làm thức ăn cho gia súc, và kể từ khi tiêu thụ thịt đã bị cấm hoặc hạn chế trong thời kỳ Edo (1603-1867), có nghĩa là không có nhiều động vật nuôi, sản xuất ngô đã không phát triển ở Nhật Bản cho đến thời kỳ Minh Trị (1868-1912). Ngày nay, Nhật Bản là nước nhập khẩu lớn nhất ngô của thế giới, ba phần tư trong số đó đến từ Hoa Kỳ. Hầu hết trong số đó là cho thức ăn gia súc.

Ngô ngọt lần đầu tiên được phát triển trong nước ở Hokkaido trong những năm 1900, khi hòn đảo phía Bắc đã trải qua sự phát triển quy mô lớn về đất canh tác nông nghiệp, nhưng lọa ngũ cốc này đã không trở nên phổ biến rộng rãi cho đến tận thập niên 1950 và thập niên 60. Hokkaido vẫn chiếm ưu thế sản lượng ngô trong nước. Ngô ngọt tại là một loại nông sản quen thuộc và phổ biến trên khắp đất nước.

Trong khi chủ nghĩa thuần túy thích nó chỉ đơn giản là để luộc sôi trong nước muối, một cách rất Nhật Bản nấu ăn bắp ngô là để đun sôi một thời gian ngắn và sau đó nướng nó sau khi quét lên bề mặt với nước tương hoặc hỗn hợp nước tương, mirin và đường. Sự hấp dẫn trong hương vị mặn của nước tương bị đốt cháy kết hợp hoàn hảo cho vị ngọt của ngô. Ngô nướng là một món ăn thường xuyên tại các lễ hội mùa hè và ăn thịt nướng.

Hết mùa vụ, ngô đông lạnh và đóng hộp là thực phẩm chủ đạo trong gia đình thường ngày. Ngô ngọt được sử dụng trong tất cả các loại món ăn như xào và tempura, nhưng công thức ngô phổ biến nhất là súp kem ngô đặc, nhuyễn hoặc potage – món súp kiểu phương Tây phổ biến nhất tại Nhật Bản. Cùng du lịch Nhật Bản một chuyến, thưởng thức món ngô độc đáo nơi này!